Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Bài văn tri ân thầy cô- bài số 14

683b42ee4c83b7ca4c43876c02141d27
Gửi bởi: Trần Khánh An 14 tháng 11 2016 lúc 0:19:23 | Được cập nhật: 0 giây trước Kiểu file: DOCX | Lượt xem: 681 | Lượt Download: 0 | File size: 0 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

Người xưa có câu: " Muốn sang thì bắc cầu KiềuMuốn con hay chữ thì yêu lấy thầy"Và không biết tự bao giờ, hình ảnh người thầy, người cô đã được ví như người lái đò trên dòngsông xuôi ngược.Thầy vẫn đó, vẫn đưa từng thế hệ trẻ chúng em là những người khách sang bến bờ tri thức kia, thầy không đòi hỏi gì nhiều chúng em nhưng chúng em biết thầy chỉ muốn và luôn ước mong rằng mai sau khi chúng em hoàn thành xong việc học tập sẽ có một tương lai tốt đẹp như vậy là cách trả ơn cho thầy rồi!Mặc dù như thế nhưng chính chúng em đây đã rất nhiều làm thầy cô buồn lòng chỉ vì những hành động ngỗ nghịch, sai trái và những câu nói không hay! Rất nhiều lần thầy cô đã ra sức giải thích, thuyết phục và chỉ lại cái sai trong mỗi hành vi, cử chỉ của chúng em, khi chúng em hiểu ra, chính chúng em bắt đầu cảm thấy có lỗi và ân hận những việc đã làm, lời đã nói những việc ấy sao có thế rút lại được! Từ đó chúng em lúc nào cũng nghĩ thầy cô rồi sẽ bỏ mặc và không quan tâm chúng em nữa! Nhưng không, thầy vẫn là người thầy đã hướng dẫn em như những ngày đầu tiên em bước vào ngôi trường này! Thầy vẫn không thay đổi về tấm lòng nhưng tóc thầy đã dần bạc đi rồi! Biết làm sao để quay lại bây giờ!Thầy ơi, nhớ những tiết học trên lớp ấy thầy thì cứ chăm chú giảng bài còn chúng em, người thì nghe, người thì bỏ ngoài tai! Chúng em nghĩ lại sao lúc đó không chú lắng nghe lời thầy giảng để giờ đây khi phát bài kiểm tra thì ôi thôi toàn những con điểm xấu! Chúng em xin lỗi thầy, thành thật xin lỗi thầy!Năm tháng cứ thế trôi đi nhưng em vẫn còn nhớ rõ những kỉ niệm của ngày đầu tiên khi em bước vào trường trung học cơ sở này, lúc đó em cảm thấy rất hoang mang lo sợ vẩn vơ! Mặc dù biết là mình lớn rồi đấy, nhưng rm vẫn không đủ cam đảm để bắt đầu cuộc hành trình, chính lúc đó thầy đã tận tình "tiếp sức" cho em từng li từng tí cho đến lúc em sẵn sàng! Em cảm ơn thầy người lái đò vĩ đại nhất của em!Nhân ngày 20/11 chúng em kính chúng quí thầy cô có thật nhiều sức khỏe để tiếp tục chèo thuyền đưa chúng em đến bến bờ tương lai mai sau và nâng bước cho thế hệ trẻ chúng em nên người.Trên đây chỉ là phần trích dẫn 10 trang đầu của tài liệu và có thế hiển thị lỗi font, bạn muốn xem đầyđủ tài liệu gốc thì ấn vào nút Tải về phía dưới.