Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Bài văn tri ân thầy cô- bài số 44

a7094d88d98986d74cf836e0beeb2fe5
Gửi bởi: Trần Thị Duyên 14 tháng 11 2016 lúc 3:53:42 | Được cập nhật: hôm qua lúc 8:29:50 Kiểu file: DOCX | Lượt xem: 539 | Lượt Download: 0 | File size: 0 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

tuổi hoc trò nơi mà đủ mọi trò nghịch quái đản ra đời nơi mà các thiên tài được tìm ra nơi mà các thầy cô miệt mài giảng dạy truyền tri thức cho ta,......, Tuổi học trò là lứa tuổi đẹp nhất trong đời học sinh vì những kỉ niệm ngọt ngào,thân thương nhất trong cuộc đời ta đều hầu hết đây Tôi có rất nhiều kỉ niệm đây từ chuyện vui buồn đến những chuyện xúc động đến tâm hồn mình. Có lẽ tôi sẽ mất hết số thời gian rảnh của một tuần để kể cho các bạn đấy Câu chuyện của tôi khá là đặc biệt đó là về mẹ tôi đồng thời cũng là người dạy Toán cho tôi trong năm lớp và 8. Câu chuyện đó tôi vẫn nhớ như in trong đầu mình. Ngày mà chúng tôi làm cáibài khảo sát để chọn đội tuyển đi thi huyện lớp 7, mẹ tôi đưa đề, đọc đề xong thì chúng tôi dáo dác nhìn nhau. Chuyện gì đang xảy ra vậy. Đề chỉ có câu mà chắc chúng tôi bỏ câu và nửa bài hình vì khó quá. Còn nước còn tát, tôi cứ làm mấy bài dễ với hi vọng là đến câu khó thì tiềm năng được bộc phát và tôi sẽ làm được vì tôi đã gặp mấy chuyện này hơn cả chục lần rồi.Nhưng không phải vậy, nó khó hơn tôi tưởng, bỏ cái bài toán đại số điểm đó lại tôi quay ra làm bài hình. Lại nữa rồi, làm được có nhìn mãi không ra, nhìn ngang nhìn dọc tờ giấy kẻ hình, viết đủ mọi thứ mình nghĩ là nó liên quan đến bài ra giấy cũng không được. Lúc đó mẹ tôi có cuộc họp nên phải lên văn phòng, cặp để lớp. Cám dỗ trỗi dậy, chúng tôi vì sợ bị ăn mắng vì điểm thấpnên đã lên mở quyển giáo án của mẹ tôi và tìm cách giải cho bài đó và khi đã ghi cách vào giấy nháp xong xuôi thì chúng tôi dùng các phương pháp đọcđược truyện Conan lúc đầu hiện trường để như thế nào thì vẫn giữ nguyênnhư vậy. Vừa dựng lại nguyên trạng thì mẹ tôi về lớp, cả lũ nháo nhào chạy về chỗ và làm bài của mình hết giờ và tôi chỉ làm được cái bài toán đại điểm đó và với lòng tin là về nhà sẽ được khen vì chỉ có mình tôi làm được bàiđó. Đời không như mơ, về nhà tôi bị ăn mắng vì không làm được bài hình mà trong khi đó có đứa học kém hơn tôi lại làm được (nó đi chép). Vẫn biết là vậy nhưng tôi không thể nói ra sự thật được. Tối hôm đó tôi ăn bát cơm chan nước mắt, và mẹ đưa cho tôi đáp án của bài hình rồi bảo tôi làm đi làm lại đọc đi đọc lại cho đến khi hiểu rõ bản chất của bài toán rồi mới được đi ngủ. Thực hiện lời mẹ nhưng trong 1h đầu thì tôi chỉ nghĩ đến việc mà mẹ đã nói với tôi, đến 8h tối thì tôi mới bắt đầu suy nghĩ về bài toán. Trong đầu tôi đặt ra nhiều câu hỏi, liệu đó có phải cách giải duy nhất của bài toán không, tại sao họ lại giải theo hướng đó, tại sao góc này lại bằng góc này chứng mình tam giác bằng nhau để làm gì,..... Ngẫm nghĩ một hồi lâu thì tôi đã hiểu đượcbài toán nhưng cái tính trẻ con của tôi thì vẫn đang giận mẹ vì mẹ mắng mìnhnên chưa chịu đi ngủ sẵn tiện có bài toán đấy nên tôi nghĩ cách khác để giải.Cặm cụi ngồi nghĩ đến cái lưng tê nhức thì tôi đã tìm ra một hướng giải mới cho riêng mình. "Phù" ,tôi thở phào nhẹ nhõm vì đã làm xong cách giải mới, tuy nó hơi dài, hơi lằng nhằng nhưng đối với tôi thì đó là một chiến tích hào hùng tôi đứng lên từ vấp ngã.Ngẩng đầu lên thì đã 11h đêm rồi, vội vàng chạy xuống nhà tắm đánh răng rồi đi ngủ. Không hiểu sao mà khi tôi thở nhẹ nhõm vào lúc làm xong thì tất cả mọi chuyện tôi giận mẹ đều tan biến và thay vào đó là những lời cảm ơn nhiều đến vô kể mà tôi dành cho mẹ. Tôi liền vào phòng mẹ và đưa cho mẹ tờ giấy mà tôi ghi cách giải thứ kèm những lời nóixin lỗi mẹ của mình lúc đó sợ mẹ lại bảo thế nọ thế kia nên tôi liền chạy vụt về giường của mình và nằm trong chiếc chăn ấm áp.Từ lúc đó trở đi tôi bớt được cái tính tự cao về Toán của mình, tôi chú nghe giảng hơn và chăm đọc sách tham khảo thay vì mấy quyển tiểu thuyết trên mạng. Với cái chí trong lòng là phải học hành cẩn thận để mang về cho mẹ điểm số mà mẹ cảm thấy được và cao cả hơn thế là học để sau này ra đời có công ăn việc làm ổn định mà còn nuôi mẹ nữa chứ.Kì thi đã đến, tôi bước vào phòng thì mà lòng thấp thỏm không yên. Đọc đề thì tôi vui sướng trong người nhìn thấy đề mà tôi có thể làm bài với 200% của mình. Các bạn có biết không bài hình của bài thi hôm đó chính là cái bài mà mẹ tôi bắt tôi ngẫm nghĩ nó cho đến khi nào hiểu được bản chất của nó mới thôi. Hơn nữa mẹ tôi ôn cho tôi trúng dạng đến 80%. Làm bài xong tôi liền chạy ra chỗ mẹ và tặng mẹ một cái ôm thật chặt và nói:_ Mẹ ơi mẹ ôn trúng 80% dạng bài trong đề và trúng nguyên bài hình rồi mẹ ạ._ Thế con làm hết không? mẹ tôi hỏi_ Con còn bài cuối mẹ ạ._ Thôi vậy được rồi, ta về thôi con.Suốt tuần từ lúc thi xong đến lúc báo điểm thì tôi không dám đi chơi chỉ nhà thấp thỏm đợi điểm. Tôi được có 16,5đ hơi buồn nhưng tuyệt nhất là mấy thằng chép bài hình thì lại được có 13,5đ trở xuống. Tôi vui sướng trong lòng, hôm sau đến lớp thì mẹ tôi hỏi mấy đứa kia tại sao lại không làm được 2ý của bài hình. Tụi nó mau miệng đáp_ Tại chúng em chưa được ôn ạ._ Các em không nhớ bài đấy là bài hình mà cô cho các em trong đề khảo sát mà hôm đó em làm được hết bài hình cơ mà.Và mẹ tôi lấy tờ bài thi khảo sát hôm đó của tụi nó và tụi nó chỉ biết nói chữa là tụi em quên mất. Dù hơi buồn nhưng mẹ tôi đã nhận được thành quả của mình là đứa con mà mình nuôi dạy đứng thứ của huyện mặc dù chỉ được giải nhì do chưa đủ 17đ.Có lẽ đây chỉ là những dòng hồi ức, những lời nói khô khan, những suy nghĩ vu vơ của tôi nhưng chỉ cần trong lòng tôi luôn có một nơi được để tôi tìm đếnkhi thất bại khi thành công, khi gặp chuyện buồn, nơi mà cho tôi những lời khuyên bổ ích. Đó là mẹ, mẹ luôn là người mà tôi yêu quý và khâm phục nhất. Mẹ đã là cô giáo của tôi cả nơi nhà và trường. Tuy tôi đã lên cấp và không được học với mẹ trường nữa nhưng con tim tôi vẫn luôn ghinhớ hình ảnh mẹ đứng trên bục giảng với lòng nhiệt huyết trồng người của mình.Các bạn thấy đấy không phải người khổ nhất trong trường là học sinh mà chính là thầy cô- những người luôn nuôi dưỡng tâm hồn ta, dạy bảo ta khôn lớn thành người và ngày đêm lo nghĩ về việc học tập của chúng ta mà lại không màng đến việc về sau có được đền đáp hay không. Chúng ta hãy mang đến cho các thầy cô những bó hoa tươi thắm và những lời chúc thật nghĩa vào ngày 20-11 để cảm ơn công lao dạy dỗ mà họ đã dành cho ta.Ngày 20-11 sắp đến rồi mình chúc toàn thể các thầy cô đã dạy dỗ mình trong những năm qua và các thầy cô trên Học Mãi Forum có một sức khỏe dồi dào, gặp nhiều điều may mắn và gặt hái được nhiều thành quả trong sự nghiệp trồng người của mình. Mình cũng xin chúc Học Mãi Forum ngày càng phát triển hơn nữa, trở thành một nơi gắn kết những học sinh trên khắp mọi miền đất nước lại với nhau và sớm trở thành trang web học tập lớn nhất cả nước (mặc dù mình không biết diễn đàn đang lớn mạnh như thế nào).Cảm ơn Học Mãi Forum đã mang đến cho mình những kiến thức bổ ích để mình bỏ vào hành trang trước khi vào đời.Trên đây chỉ là phần trích dẫn 10 trang đầu của tài liệu và có thế hiển thị lỗi font, bạn muốn xem đầyđủ tài liệu gốc thì ấn vào nút Tải về phía dưới.